Chúa Là Bạn Nghiã Thiết Ðời Con

Con biết Chúa năm mười sáu tuổi,
Hồn ngây thơ chưa từng nhuốm bụi đời.
Trái tim non chưa từng biết nói lời,
Yêu vớ vẩn, tương tư thầm, trộm nhớ.

Con biết Chúa qua chuyện tình Thập Giá,
Chuyện Chúa Trời xuống thế cứu muôn dân.
Chịu roi đòn đau đớn đến bội phần.
Ôm hết trọn muôn vạn ngàn tội lỗi.

Tội muôn loài, khiến cho Ngài hấp hối,
Nhỏ máu đào trên Thập Giá cô đơn.
Trước tử thần cương quyết dạ không sờn.
Ngay cả lúc bạn bè đều trốn mất,

Họ ngủ say khi Ngài cần tỉnh thức.
Bữa Tiệc Ly họ ăn uống no say,
Vườn Cây Dầu họ ngủ quên cả Thầy.
Ngủ lăn lóc trong khi Thầy hấp hối.

Môn đệ yêu cũng ba lần dám chối,
“Tôi không hề biết người ấy là aị!”
Không lặng thinh mà cương quyết chối dài
Chúa con ơi! Hỡi Người Tình Muôn Thuở!

Sáu sáu năm con quyết chí theo Ngài,
Ðã bao lần quên Chúa, và làm ngơ?
Xin thứ tha, con tội lỗi dại khờ
Vì con biết, Ngài nhân từ chí ái. 

Rate this item
(2 votes)
back to top