Hãy Ðể Ðó Chúa Lo

Hãy Ðể Ðó Chúa Lo

_________________________________________________

Buổi sáng nay con vừa tỉnh thức,
Ðôi vai gầy đau nhức thấu xương.
Bên đôi dép nhỏ chân giường,
Là cây thập giá, con thường vác mang.

Thập gía vẫn nằm nguyên chỗ cũ,
Ðợi con trong giấc ngủ qua đêm.
Sáng nay con bước xuống thềm,
Ghé vai lại vác, lưng thêm gầy mòn.

Trong suốt những giờ con thức giấc,
Mỗi ngày con nâng nhấc bao lần.
Xênh vênh khấp khểnh đôi chân,
Tới chiều, thập giá có phần nhẹ hơn.

Sáng nay khi vừng đông ló rạng,
Tìm con đây lo lắng thật nhiều.
Trên đường phiêu bạt cô liêu,
Ðớn đau dày xéo, như thiêu đốt hồn.

Các mối lo ngày thêm to lớn,
Gấp ba rồi gấp bốn lần hơn.
Dù lòng con vẫn không sờn,
Vai con ê ẩm, lưng con thêm còng.

Con tìm quanh kiếm người cứu rỗi,
Không một ai chỉ lối đưa đường.
Chúa ơi con khổ lạ thường!
Nhìn qua chẳng thấy ai thương vác cùng.

Rồi giây phút bình an chợt lắng,
Không gian im, thanh vắng, dịu dàng.
Niềm hy vọng mới mênh mang,
Cho cơn đau đớn nhẹ nhàng biến tan.

Con nghe tiếng chân Ngài nhè nhẹ,
Ðuổi theo Ngài, con lẹ bước chân.
Ghé tai, Chúa nói thì thầm,
"Con ơi, để đó! Mọi phần Chúa lo.”

.

Bùi Hữu Thư

Rate this item
(0 votes)
back to top